GIA HỘI DIỄN ĐÀN

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tập thể Lớp C1 (1978-1981) Gia Hội - Huế

GIỚI THIỆU DIỄN ĐÀN CỦA TẬP THỂ CỰU HỌC SINH LỚP C1 NIÊN KHÓA 1978 - 1981 GIA HỘI - HUẾ ĐÃ BẮT ĐẦU HOẠT ĐỘNG.MONG CÁC BẠN THAM GIA.XIN CÁM ƠN!

    kỳ 1 : “Việt Nam là Disneyland for men.”

    hoanghuuhung
    hoanghuuhung


    Tổng số bài gửi : 77
    Join date : 17/08/2011

    kỳ 1 :  “Việt Nam là Disneyland for men.” Empty kỳ 1 : “Việt Nam là Disneyland for men.”

    Bài gửi  hoanghuuhung Sat Sep 17, 2011 3:19 pm

    “ Việt Nam là Disneyland for men.”
    WESTMINSTER (NV) - “Không phải ở Mỹ tôi không làm quen được bạn gái ở Mỹ mà là vì tôi sợ họ,” Thịnh Phạm, ngoài 30 tuổi, kỹ sư tin học, đang làm IT cho hệ thống ngân hàng Well Fargo tại Irvine, bắt đầu câu chuyện.

    “Ðiều gì khiến anh sợ?” Phóng viên Người Việt hỏi.

    “Sợ tính tình, sợ tính đi shopping và sợ cả suy nghĩ của họ về vai trò làm vợ, làm mẹ,” Thịnh cười cho biết.

    Chính vì “nỗi sợ” này mà Thịnh Phạm đã phải nhờ người mai mối và trở về Việt Nam tìm kiếm “một nửa của mình.”

    Thịnh Phạm chỉ là một trong số hàng ngàn người đàn ông Việt Nam đang sống tại Mỹ trở về quê nhà để cưới vợ mỗi năm. Và lý do của Thịnh cũng chỉ là một trong số nhiều lý do để có sự xuất hiện ngày càng nhiều của những những cô dâu từ bên kia đại dương hiện diện tại Hoa Kỳ.

    Theo số liệu của Bộ Nội An, trong năm 2010, có tới tổng cộng 2,981 visa được cấp cho người đi theo diện bảo lãnh vợ chồng, cả hai dạng có điều kiện (CR-1) và không điều kiện (IR-1). Số gần 3,000 visa vợ chồng này chiếm tới 15% trong tổng số 20,518 visa cho người Việt Nam qua Mỹ định cư theo diện bảo lãnh gia đình.

    Tại sao lại có hàng ngàn hàng ngàn người phải lội ngược nửa vòng trái đất để tìm kiếm một nửa của mình, cho dù điều đó có thể quá phiêu lưu?

    Thịnh Phạm, kỹ sư tin học, đang làm IT cho hệ thống ngân hàng Well Fargo tại Irvine, Tuấn Phan, cư dân thành phố Anaheim, đang làm kỹ sư điện toán cho hãng IBM, Lâm Nguyễn, cư dân Garden Grove, làm nghề buôn bán nhà, Minh Lý, làm công việc quét dọn cho một công ty ở Santa Ana, là những người có kinh nghiệm trong chuyện về Việt Nam cưới vợ, và họ kể cho báo Người Việt nghe lý do.

    Cưới vợ ở Việt Nam vì sợ con gái ở Mỹ

    Thịnh Phạm kể, anh đã làm quen với nhiều cô bạn gái Việt Nam tại Mỹ, “có cô lớn lên ở đây, có cô mới sang 5, 6 năm, học hành thì chưa thấy đến đâu mà hội nhập ăn chơi thì rất lẹ.”

    Sang Mỹ khi vừa học xong trung học, Thịnh Phạm cho rằng ít nhiều anh “vẫn bị ảnh hưởng tư tưởng gia đình truyền thống Việt Nam, tuy không cố chấp, cổ hủ kiểu người Việt Nam.” Anh nghĩ “khi quen làm bạn gái thì vui vẻ, ok, nhưng khi đã là vợ chồng thì vợ phải sanh con, cùng chồng chăm sóc gia đình.”

    Tuy nhiên, những người bạn gái Thịnh từng quen biết đều có những điều kiện đưa ra khi họ quyết định đám cưới. Người thì “không thích nấu cơm, chỉ muốn đi ăn ngoài.” Người thì “không thích có con.” Người lại nêu thẳng suy nghĩ “ở đây thứ nhất đàn bà, thứ hai con nít, thứ ba là chó, còn đàn ông sau cùng.”

    “Vậy tôi cưới vợ về để làm gì?” Người kỹ sư IT này tự hỏi.

    Chuyện e ngại tính tình, cách suy nghĩ của nhiều cô gái tại Mỹ cũng là điều khiến Tuấn Phan, cư dân thành phố Anaheim, đang làm kỹ sư điện toán cho hãng IBM, quyết định về Việt Nam cưới vợ sau nhiều cuộc hò hẹn không thành tại Hoa Kỳ.

    Tuấn dè dặt trước khi kể chuyện bản thân mình, “Ðương nhiên ở đâu cũng có người vầy người khác. Ở Mỹ cũng có rất nhiều cô gái tốt, biết điều, nhưng có lẽ vì tôi không may mắn để gặp được họ.”

    “Nửa vời, nửa nạc nửa mỡ” là điều Tuấn Phan nhận xét về những cô gái Việt ở Mỹ mà anh chàng kỹ sư này từng quen biết.

    Tuấn nói trong sự ngán ngẩm, “Nhiều cô sang đây, học theo tư tưởng ‘độc lập, tự do’ của Mỹ, nhưng lại hiểu một cách lệch lạc, như hễ có chuyện gì hai người chưa đồng ý với nhau thì cứ nói ‘tôi là như vậy, tôi không phụ thuộc anh, anh thích không thích thì thôi.’ Các cô quên rằng cho dù là tự do ở Mỹ đến mức nào cũng cần có sự hiểu biết và thông cảm lẫn nhau. Ðiều gì mình chưa hòa hợp thì tìm cách giải quyết, chứ đâu mà cứ lúc nào cũng sẵn sàng vùng lên như đi đánh giặc vậy.”

    Cả hai người này đều cùng có đánh giá, “Nhiều cô mới lớn tính tình ích kỷ lắm. Họ muốn đàn bà cái gì cũng phải là nhất, đòi hỏi nhiều, kiểu chỉ biết nhận chứ chẳng hề biết cho đi, taker chứ không bao giờ là giver. Các cô muốn mình là nhất, nhưng có bao giờ tự hỏi mình đã làm được gì cho người yêu, cho chồng để mà đòi hỏi những điều như vậy chưa?”

    Với những lý do như vậy, Thịnh Phạm quyết định “về Việt Nam kiếm cô nào tính tình còn Việt Nam thì cưới, cho hợp với mình.” Tuấn Phan cũng nhìn nhận chuyện anh về Việt Nam cưới vợ là “một quyết định sáng suốt.”

    Cưới vợ ở Việt Nam vì bị “trúng gió”

    Trong khi Thịnh Phạm hay Tuấn Phan vì “sợ các cô ở Mỹ” mà quyết định về Việt Nam tìm “bạn trăm năm,” thì Lâm Nguyễn, ngoài 50, đang làm nghề kinh doanh địa ốc, cho rằng mình cưới vợ vì “bị trúng gió.”

    Lâm Nguyễn cho biết ông không hề có ý định về Việt Nam cưới vợ, “tôi về Việt Nam vì tôi có business bên đó.” Trước khi về Việt Nam, ông Lâm đang có một người vợ thứ hai ở Mỹ, sau khi đã ly dị người vợ đầu.

    Tuy nhiên, “Việt Nam là ' Disneyland for men.' Anh nào lần đầu về Việt Nam chơi mà không 'tớn lên'?” Ông Lâm Nguyễn nói một cách chậm rãi, như thể vừa nói vừa nghiền ngẫm điều mình nói ra là chân lý.

    Theo ông Lâm, “người đàn ông nào đang ở Mỹ gặp phải những áp lực về công việc, gia đình đổ vỡ thì Việt Nam là phương thuốc chữa stress hiệu nghiệm nhất.”

    Mặc dù không hề mảy may nghĩ đến chuyện cưới vợ ở Việt Nam vì đã nhìn thấy nhiều cuộc hôn đổ vỡ của bạn bè, người quen, thế mà sau những cuộc “ăn chơi, gái gú,” ông Lâm “đã bị trúng gió nặng.” Kết quả là ông này một lần nữa ly dị người vợ ở Mỹ để có thể chính thức cưới một cô gái ông quen tại Việt Nam.

    “Tôi vẫn chưa hiểu tại sao các ông về Việt Nam thì lại ‘trúng gió’ mà điều đó lại không xảy ra ngay tại Mỹ hay những nước khác?” phóng viên Người Việt hỏi.

    “Có gì đâu là khó hiểu,” ông Lâm nói một cách điềm nhiên. “Chuyện rất đơn giản là người mình nói tiếng mình, nói ra cái gì hiểu liền cái đó. Các cô gái Việt Nam mà đàn ông tìm thấy trong vũ trường, quán bar, karaoke cô nào cũng đẹp, cũng nhỏ nhẹ, dễ thương.”

    “Và như một nghề nghiệp thôi, họ đã sống bằng nghề ăn chơi thì họ phải professional trong nghề ăn chơi. Vậy thôi.” Ông Lâm nói thêm.

    Thịnh Phạm cũng đồng ý với ông Lâm Nguyễn rằng “Việt Nam là Disneyland for men.”

    “Ðàn ông ai cũng có máu dê nhưng chừng mực và đến mức nào là tùy người.” Thịnh nói. “Ở đây, một vụ 'sex' từ $500 đến $1,000, trong khi ở Việt Nam thì quá rẻ. Xã hội Việt Nam hiện nay lại dường như cũng khuyến khích điều đó nên chuyện nhiều người dễ rơi vào tay các cô hay mê mệt các cô gái đó cũng là chuyện bình thường.” Thịnh Phạm tiếp tục.

    Cưới vợ Việt Nam vì không có điều kiện cưới vợ ở Mỹ

    Khác những người đàn ông nói trên, ông Minh Lý, nhân viên của một công ty quét dọn ở Santa Ana, về Việt Nam cưới vợ vì “không có cơ hội cưới vợ ở Mỹ.”

    Người đàn ông này đã gần 50, sống cùng mẹ. “Tôi đi làm ca đêm, sáng ra về nhà chỉ có lăn ra ngủ, chẳng có mấy bạn bè để chơi bời, cũng ít tiếp xúc với ai.” Ông Minh thổ lộ.

    “Tôi sang Mỹ khi tuổi đã lớn nên tôi phải đi làm như trâu với đồng lương tối thiểu. Không có người phụ nữ nào muốn lấy một người như tôi. Lương tôi chỉ vừa đủ cho tôi sống, làm sao tôi có thể chu cấp thêm cho một phụ nữ quen sống ở Mỹ?” Người đàn ông nói tiếp.

    Theo lời ông, nếu ông cưới vợ ở Mỹ, người phụ nữ đó cũng sẽ chẳng thấy thích thú gì với công việc làm của ông. “Nếu một người phụ nữ đã không tôn trọng công việc mình làm thì cô ta cũng sẽ không tôn trọng mình. Vậy thì cưới vợ làm gì khi không có sự tôn trọng trong đó?” Ông Mình nhìn tôi hỏi.

    Vậy là chỉ còn cách nhờ người thân ở Việt Nam mai mối cho ông một cô làm nghề cắt tóc ở Vĩnh Long.

    Sau nhiều lần nói chuyện qua điện thoại, ông Minh cùng mẹ ông thu xếp trở về Việt Nam tính chuyện cưới hỏi. Ðương nhiên, ông không nói thẳng cho vợ ông biết công việc ông đang làm là gì, chỉ nói “đi làm hãng.”

    “Hiện giờ vợ tôi đã có bầu, còn đang ở Vĩnh Long, tôi đang lo thủ tục bảo lãnh cổ sang đây.” Ông Minh Lý cho biết.

    Ông Cường Nguyễn cũng vì không thể tìm được ý trung nhân tại Mỹ, phải nhờ họ hàng ở Việt Nam mai mốt giúp.

    Cường cho biết ông từng làm qua nhiều nghề, “hết nhà hàng, làm chợ, rồi cố gắng học hành chút đỉnh, hiện giờ thì đang làm việc cho chính phủ với mức lương vừa đủ sống.” Sau vài cuộc tình không thành ở Mỹ, ông được bà con giới thiệu cho một cô làm thợ may công nghiệp ở Ðồng Nai.

    Việc cưới hỏi của ông Cường diễn ra khá chóng vánh. Hiện tại, vợ ông cũng đã sang Mỹ hơn một năm, đang chờ đến ngày sanh nở.

    Đón xem kỳ 2: Cưới vợ từ Việt Nam: Thành công và tan vỡ

      Hôm nay: Sun Apr 28, 2024 6:07 am